HỠI THÁNG BA NGÀY TÁM ĐÁNG YÊU
Mồng 8 tháng 3 tặng vợ yêu mến bông hồng vàng:
Ngày hôm nay 8-3-2012, xin chúc mừng 2 chị, 7 bạn nữ cùng các nàng dâu của lớp K16-toán cơ những lời chúc tốt đẹp nhất. Mong rằng phái nữ của lớp luôn luôn tươi trẻ xinh đẹp hiền thục đôn hậu ba đảm đang dâng tràn nữ tính giỏi giang việc nước việc nhà.
Và xin gửi mấy vần để cánh đàn ông lớp ta ngâm đợi cho hết ngày:
Nhìn những vẻ ngậm ngùi trong ánh mắt,
Của đoàn người chen lấn đứng mua hoa,
Thương cánh đàn ông trong đó có cả ta
Đang xớn xác chọn mua quà “kính biếu”.
Trong phút chốc “mạnh” bỗng thành ra “yếu”
Chỉ biết phục tùng mà không hiểu tại sao
Chẳng phân biệt sang hèn sướng khổ thấp cao,
Đều hỉ hả lao vào cơn vấn nạn.
Như những con suối khô oằn mình trong mùa cạn,
Chưa hết tháng 10 nhoằng cái tới tháng 3,
Nỗi khổ này thượng đế mới sinh ra
Chắc để thử chúng ta, ôi phái mạnh!!!
***
Ta sống mãi trong niềm kiêu hãnh,
Của ngàn năm lịch sử đứng sau lưng,
Nơi phái mạnh ta thủa ấy chưa từng:
Dọn dẹp, thổi cơm, quét nhà, đong gạo.
Nào đâu sáng thanh bình bên tờ báo,
Nhâm nhi trà ta dạo chút tin nhanh.
Đâu những đêm gió mát trăng lành,
Ta tiên tửu để dành cho họ dọn.
Đâu những trận cầu khuya ta thức trọn,
Tụ tập anh em ta cổ vũ hét hò,
Đâu những hôm ta oai vệ ra trò,
Chỉ đạo chống tay hô quét này dọn nọ,
Để đến giờ đây một mình ta lọ mọ,
Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu…?!?
***
Mong ngày xưa trở lại chắc còn lâu,
Và mãi mãi chẳng thể nào thay đổi,
Khi phái yếu họ đã thành một khối
Cũng lập ra hiệp hội, cũng liên đoàn,
Họ lập ra ngày kỉ niệm liên hoàn
Hòng bắt những anh hùng phải lao tâm khổ tứ.
Họ quên hết rằng phái ta trong quá khứ
Họ luôn phải yêu chiều thách kẹo dám ra oai
Hỡi Adam ngài có biết chăng ngài?
Khi quân tử bị chân dài khuất phục,
Khi dọn dẹp phải cười như hạnh phúc,
Khi vinh quang là lục cục chảo niêu,
Hỡi tháng 3 ngày 8 đáng yêu…
Riêng tôi, với tính tư lợi vốn có, cứ đến ngày 8 tháng 3 sáng ra vừa quét nhà vừa lẩm bẩm:
Đến ngày mồng tám tháng ba
Thì tôi lại ước em là… đàn ông.
Vợ tôi vốn tính đôn hậu, bèn nhỏ nhẻ nhắc:
Nếu trên đời không có… chị em
Mấy tỉ đàn ông… nhậu say mèm!
Tóc râu rậm rịt không thèm… cạo.
Dung nhan tàn tạ chẳng buồn xem!
Nếu trên đời không có… chị em
Mấy tỉ ông anh phải nhịn… thèm!
Những lời có cánh làm sao… hót?
Thèm đến não lòng tiếng gọi… em!
Đệ trình bởi thuannv lúc T5, 03/08/2012 - 08:43.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
HỊCH GỬI ĐÀN ÔNG NGÀY 8/3 (thuannv)
Kông tử xứ Kông-gô Kuốc Kô-bê đương iu, dạo này hay nhầm nhọt trồng trọt. Ngày mai là 8-3, sợ bạn Quốc quên mua hoa nên mình nhờ anh bạn bên xứ Mát-xơ-cơ-va gửi cho bài hịch sau. Xin đăng lên trang nhà Ka-mười-sáu trăng-náu để cả nhà cùng coi: …Có người suốt đời không tặng hoa cho vợ, nhưng uống dăm vại bia có giá bằng chục bông hoa mà không thấy nghẹn.
VIẾT CHO NGÀY 8/3: “HỊCH” GỬI ĐÀN ÔNG
Thường nghe: ở xứ Bắc khi xưa có ông vua chi ra nghìn vàng chỉ vì nụ cười của người đẹp.
Ở xứ Tây có anh chàng thuê cả phi đội bay trên bầu trời nhà cô gái mà anh ta thầm yêu trộm nhớ với đội hình xếp thành chữ Love; xứ ta lại có kẻ vơ vét của công đem cống cho gái bao mặc dù biết vành móng ngựa đang chờ phía trước. Từ xưa đến nay, đàn ông chúng ta phải chi "tình phí" giá cao đời nào chẳng thấy có?
Lại nghe: Có anh ca sĩ lợi dụng fan hâm mộ để lừa cả tình lẫn tiền của người ta; có kẻ rượu chè, cờ bạc đến nỗi bỏ bê vợ con nheo nhóc, nhà cửa tan hoang như điếm canh đê; và cũng không ít người quá ham mê công việc đến nỗi sao nhãng việc nhà, quên trách nhiệm quan tâm vợ con. Chuyện phụ nữ bị "phụ" đến nay đâu phải không còn?
Chúng ta, đến bữa được ăn, nửa đêm ôm gối 37 độ, được chăm chút từ tóc đến chân, vậy mà vẫn có người tự cho mình là thiệt thòi này nọ, so bì vợ với người ta ngoài đường. Anh em có biết phụ nữ ngoài đường khi về nhà thì cũng tất tả như vợ mình chứ đâu còn gọn gàng, nhẹ nhàng thong dong như khi họ đi ngoài phố?
Lũ chúng ta, không có áo thì vợ mua áo; không có tiền thì vợ cho... tiền lẻ tiêu vặt; lúc say xỉn thì vợ dìu vào phòng thay quần áo, cạo gió và khuyến mãi một ít... cằn nhằn; nhà có việc thì vợ chia sẻ; lúc nhàn hạ thì cùng nhau nô đùa... So với Thiên Đàng nào có khác gì?
Thế nhưng có người suốt đời không tặng hoa cho vợ, nhưng uống dăm vại bia có giá bằng chục bông hoa mà không thấy nghẹn; nhìn thấy vợ đẹp không khen, chỉ khen diễn viên Hàn mà không biết ngượng; buổi chiều cả hai cùng đi làm về, vợ ngập đầu việc bếp núc chồng ngồi khểnh rung đùi xem ti vi mà không thấy thẹn. Hãy thử nghĩ xem nếu bất chợt vợ ta biến mất thì bia có thay được cơm dẻo canh ngọt, diễn viên Hàn có ôm ta mỗi tối, ti vi có khoác tay ta đi dạo phố được chăng?
Nay, xin bảo thật anh em: nên lấy việc "Vợ giận bỏ về ngoại" làm nguy; lấy câu "Kính vợ đắc thọ" làm sợ; thường xuyên giúp vợ việc nhà và đừng tiếc lời khen. Lúc bấy giờ anh em ta có muốn vui chơi, bia bọt một tí phỏng có được chăng?
Cho nên tôi xin viết bài này để anh em rõ bụng tôi... đang đói. Mà hễ bụng đói thì anh em mình lại nghĩ đến vợ!
(thuannv sưu tầm - 07/3/2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét