FB của Chuppa Chup (Trang) đưa bài về sự bao dung. Copy về đây để "bà già xấu mù" (như cháu Linh vẫn nói) đọc:
Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi
Thứ tư, 28/9/2011
Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố
mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vun vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến
cái ăn cái mặc...Xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy
cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lập đi lập lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì
đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ... mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu
truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì
con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở
trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ... lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để
vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh
hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ thời gian để tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều... từ cái ăn, cái mặc cho đến bản
thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói...
hãy để bố mẹ đôi chút thời gian để suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào
nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận... vì điều quan trọng nhất đối
với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!... vì bố mẹ biết khi
nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp
bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước
đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố
mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho
bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu
ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!... và sống chỉ là vỏn vẹn hai
chữ "sinh tồn".
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng
vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực
trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang
sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con tự khi lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn
nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả
tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ...
Và thêm bài nữa về tình già để cho bà nắm tay tôi khi đến lúc run lẩy bẩy:
Nhìn thấy tình yêu từ một bức ảnh hai cụ già
trên phố Hà Nội
Và hạnh phúc đôi khi đơn giản chỉ một cái nắm tay… bất
chấp tuổi tác. Bức ảnh ở hội hoa Hà Nội khiến cả những bạn trẻ đang yêu cũng phải ghen
tị.
Câu chuyện từ một bức ảnh…
Bờ hồ - phố hoa…15h ngày 31/12/2011…ngày cuối
cùng của năm…Hai ông bà dắt tay nhau đi trên phố, thong thả và bình yên. Thoáng
thấy ống kính máy ảnh, bà giật mình rụt tay lại, ông nhẹ nhàng quay sang và nói: “Sao bà lại buông
tay tôi ra?”, rồi ông dịu dàng đeo găng tay cho
bà và họ lại chầm chậm nắm tay nhau đi tiếp.
Nếu như người ta chỉ nhìn trong một phút thoáng
qua thì ai đó sẽ nghĩ rằng: “Chỉ là một cái nắm tay thôi mà, có gì lạ
đâu…” nhưng hãy nhìn hình ảnh đẹp này bằng cả trái tim người ta sẽ cảm
nhận được một tình yêu đích thực.
Cho đến định nghĩa về tình yêu thực sự….
Giữa một lễ hội hoa nhộn nhịp, chen lấn người ta
lại có thể chậm lại trong từng giây phút để ngắm nhìn một hình ảnh thực sự xúc
động và tuyệt vời này! Rất nhiều cư dân mạng đã bày tỏ sự ngưỡng mộ với tình
yêu của hai cụ. “So romantic. It's must be a true love ♥”, “Hạnh phúc
đôi khi đơn giản chỉ là một cái nắm tay như thế.” hay như một bình
luận khác: “Nếu như tình yêu của giới trẻ bây giờ trở nên thực dụng và
mang nặng tính vật chất thì những hình ảnh chân thật và xúc động như thế này
thực sự đáng để giới trẻ chúng ta ngưỡng mộ và học tập. Đó mới là tình yêu thực
sự.”…
Và cũng không ít bạn trẻ đã mong muốn có một
tình yêu như thế. Quả là tuyệt vời khi được ngắm nhìn những hình ảnh đời thường
chân thực giữa cuộc sống đang ngày càng trở nên xô bồ và bon chen. Vì người ta
biết rằng còn muôn vàn những điều bình lặng khiến người ta ta phải xao xuyến,
một cái đích mà ai sống trên đời cũng mong muốn nhưng lại quá ít người có được
cái đích ấy, dù người ta lúc nào cũng theo đuổi nó.
Và hạnh phúc đôi khi đơn giản chỉ một cái nắm
tay…
Thời tiết dạo này đang ngày một lạnh hơn. Mùa
đông lạnh thì có gì lạ đâu mà người ta cứ không thôi nói mãi? Có lẽ, vì lạnh
nên người ta cần một ai đó. Người ta cần một bàn tay ủ ấm bàn tay mình. Hay để
bàn tay mình được nắm lấy bàn tay ai đó, miễn đó không phải bàn tay đang lạnh
cóng của chính mình... Bởi tình yêu khi đi qua không chỉ 1 năm mà đã là hơn 20
năm cuộc đời, người ta mới thấu hiểu rằng: Đôi khi chỉ cần một cái nắm tay
thôi....
Một cái nắm tay thôi, đôi khi cũng để cho người
ta yêu ở bên mình mãi mãi, nhưng nếu đó là một cái nắm tay hờ không chặt hoặc
chỉ một lần ta khẽ buông tay thôi cũng đủ cho tình yêu rời xa mãi mãi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét